Trường PBC dãy phía sau nhớ về Đệ Tứ......
Sài Gòn đang vào mùa lội nước, í a í ới suốt ngày, định không
viết nữa nhưng rồi thấy TPS kể chuyện thăm Hòn, lại nhớ bạn bè, nhớ lời hứa, cả
đời lận đận cả trong các cuộc tình lỡ tôi đều chết vì “quân tử nhất ngôn”, không
biết nghĩ sao viết tiếp.
Trước khi vào chuyện đệ nhị cấp, thành thật xin lỗi các bà bạn
của chị tôi (sau này tôi sẽ viết tắt là các bà chị), do lúng ta lúng túng có rất
nhiều người tôi chưa kịp kể hết, như ĐTB, VTM, KH, HL, BT, HX, KL, KH
(Pháp)… Mong các bà chị lẫn các ông anh như TVH, PVM, K. trâu, NXT… tha thứ, biết
đâu sau này sẽ có người khác tha thứ bù
trừ, cứ tin là như vậy.
Năm lên đệ tam, các lớp đệ tứ được sắp xếp lại phù hợp với
quy luật tự nhiên trời đất, hễ có ra phải có vào. Các bạn ra vì nhiều lý do,
nhưng nhiều nhất là các bạn trai tuổi hơi già phải xếp bút nghiên xa trường lên
đường ra Đồng Đế, học xong đệ tứ nên thường ngồi bàn giấy hoặc vào binh chủng
không quân “lau máy bay” như HNH, VTN, BTN,…. Các bạn trai tuổi mém thì phải
vào Sài Gòn mua học bạ giả nhảy lớp như CNS, DVS, VKT, NVT, LVT… Riêng các bạn
vào thì nhiều môn phái lắm, các bạn cao thủ nhất nhì lớp của Bồ Đề, Tiến Đức,
Chánh Tâm, Bán công như NVT, NNH, BVS, BTD, TTL, TM…, hoặc các bạn phải vào PBC
vì không còn trường tại chỗ để học không muốn cũng không được, gồm các trường Thạch
Long Mủi Né, Lương Sơn, Sông Mao, Hàm
Tân, Phan Rí… như PĐ,TNT, ĐVĐ, LHĐ, VTT, NT…, cả có bạn chuyển từ thành Gia Định
về như ông cụ TPS, ngây ngô nhưng áo quần giày tây chểm chệ. Năm này các lớp tứ
P1, P2 và P3 cũng nhập lại thành lớp tam B2 cho những ai làm biếng học vạn vật
nhưng cứ nghĩ mình giỏi toán, thành ra hội tụ khá nhiều cao thủ võ lâm, giang hồ
kỳ hiệp nhiều (như NMĐ, HVT…), lục lâm thảo khấu như D. cọt, X. tóc đỏ, H. béo…
cũng không phải là hiếm.
Hàng trên ghe từ trái qua Hứa Thi Nghi (Chicago USA) và Lê Thị Hồng BA (VN)
Hàng dưới ghe từ trái qua Lê Thị Lộc và Nguyễn Kiều Thu Hương
Năm đệ tam quá nhiều kỹ niệm, không cuộc chia ly nào là không
buồn, nhưng khi có cuộc tình mới người ta lại vui hơn, tôi nói hơi phủ phàng
nhưng thực tế vẫn là chân lý. Lớp B2 lại có thêm ba bạn D, L và TM không phải
là con trai, thế mới khổ cho Ban giám hiệu giám thị Thày Tùng Thày Vũ và các Thày
Cô nhị cấp, các bạn tôi không lo học cũng chẳng lo mơ mộng, chỉ thích phá phách
mấy tà áo dài trắng suốt ngày. Ba bạn gái ngồi chung bàn đầu, mỗi lúc ra chơi khép
nép cắm đầu xem sách vở hoặc thì thầm to nhỏ gì đó, các bạn D. cọt, H. đen (đã
chết)… không tha khều guốc dép đem dấu ngoài hiên, có lúc bạn “vàng” BVS cũng
là nạn nhân. Nhớ nhất, có lần ai đó lén cột vạt áo dài bạn L. với bạn khác, khi
đứng lên bị vướng rách cả áo dài, tỉ tê tức giận khóc đỏ cả mặt, đám con trai cười
tàn nhẫn dù chắc là không thấy ai lộ hàng gì hết. Có thể vì chuyện này, các năm
sau ba bạn gái của tam B2 chạy mất cả dép để khỏi tốn tiền khâu áo. Nhắc D. cọt,
H. đen, chợt nhớ chuyện nhân quả, ghét của nào trời trao của đó. Như LVS, D. cọt
chuyên chọc ghẹo TPS, sau này lại là em rễ của hắn, H. đen chuyên chọc BVS thì
lại trở thành ông anh vợ nghiêm chỉnh, rồi S. khùng lại làm em rễ TVH, H. móm làm em rễ anh Ngọ… Thửa
nhỏ tôi kỵ nhất là tán em của bạn hoặc chọc bạn của em, nên không may mắn như mấy
bạn mình, thú thật sau này cũng phạm sai lầm cơ bản nhưng hơi tự ái khó kể ra
cho mấy bạn. Bền vững hạnh phúc nhất là các cặp đôi khóa 72 như T-M (A), P-AT,
Đ-XL, S-H, T-T..., love story cảm động nhất là căp Đ-XL, rồi tới T-T,
P-AT, các cặp còn lại hơi bất ngờ phút
89. Cùng đồng môn lấy nhau cũng hay hay, không dấu diếm được các mối tình lụn vụn
vắt vai, lại còn sung sướng khi nhắc tới bạn bè xưa có người gần bên chỉnh sửa nhắc
dùm.
Lớp đệ nhị, năm bắt đầu thi cử, chuyện lính tráng thay cho
chuyện trai tráng. Đi đâu cũng nghe rớt tú tài anh đi trung sỹ, ra khỏi cổng
trường là thấy thiếu úy Thọ. Có thoáng mộng mơ cũng chỉ láng giềng gần như lén
nhìn các bạn gái B3, manh động lắm cũng chỉ dám xô đẩy chọc phá, chửi tên cha mẹ.
Nói năm thi cử, lại nhớ về các Thày Cô đệ nhị cấp. Suốt cuộc đời đi học đi dạy cả
Tây lẫn Ta, tôi vẫn “bái phục” mang ơn không bao giờ quên. Toán có các Thày
Bình, Thày Diên, Thày Thịnh, Thày Hiển. Lý hóa có các Thày Hinh, Thày Lực. Vạn
vật có Thày Ân. Triết học có Thày Tùng. Pháp văn có Cô Toàn… Mỗi Người Thày Cô
đều để lại cho khối lớp 72 PBC quá nhiều tình cảm, ký ức và cả gói hành trang nho
nhỏ vào đời. Khóa 72 thi tú tài một, nhiều ưu nhiều bình, ít rớt, có cả GH tối
ưu cũng là nhờ công sức các Thày Cô. Sau 1975, ai cũng khổ đủ kiểu. Bây giờ, có
người ra đi, có người đi xa, có người sắp…, khi nhìn hình một số Thày Cô qua
trang hội ngộ PBC, không khỏi bâng khuâng chạnh lòng và muốn nhìn mãi. Nghĩ nhiều
về Thày Hoàng Xuân Diên, khi nhớ lại đề thi toán tú tài 1 ban B năm đó cho bài hình
học tam diện hơi khó chịu. Bài thi Lý Hóa thì nhớ các buổi học tủ “ta ta, mi
mi” tại nhà Thày Ân (bây giờ chỗ đó là trường Dục Thanh, mới linh thiêng dữ). Xong
tú tài 1, lại tiếp tục chia ly, đứa về Sài Gòn người theo quân ngũ. Cho tôi gửi
nén hương đến NVM, con Thày N., em chị L. chị T.
Lớp đệ nhất 12B2, ai cũng thấy lớn nhất trường, áo quần kỹ
càng hơn, không còn rách áo sứt nút thậm chí tét cả đáy quần như chuyện tai nạn
nghề nghiệp của ông già HTQ. Một số bạn đã biết thập thò làm thơ đàn ca tán gái,
cũng chỉ dám tán các đàn em lớp dưới, nổi tiếng có chuyện TTP tán nữ sĩ MN. Sau
này cũng có bạn lập gia đình với các “em” lớp dưới như HVT…, nhưng chắc hoạt động
bí mật, lớp không biết. Lên lớp 12, người đã lớn, thích ngồi uống cà phê Đào
Viên, nghe nhạc Phạm Duy, Trịnh Công Sơn, cả Ngô Thụy Miên, Vũ Thành An, Từ
Công Phụng, nói chung là nhạc buồn và mơ mộng xen lẫn tính thất tình. Em tan
trường về thì khó theo nhưng rình canh giờ đi học lại dễ dàng hơn, các bạn gái liên
lớp 12 ở đường ĐK, GL, CT, HTLÔ… qua đường NH đều có người hồi hộp xem giờ, có
người ăn phở CV chờ “nàng” theo bước kẻ trước người sau. Các bạn gái khối 72
PBC nếu cần biết có ai theo đuôi cho vui tuổi xế chiều, nhớ liên lạc, không
công khai được do hơi tế nhị và nhạy cảm. Vào trường, chỉ còn phá phách đám bạn
gái 12B3, mỗi khi ngang qua hành lang B2 là đi như ma đuổi. Lớp 12B3 hiền lắm,
chắc nhờ có con gái nhiều người hiền đẹp học giỏi như HL, KH, Th, T…, có hôm mấy
bạn D, H của B2 phá phách leo cửa sổ trộm hoa B3 cắm cho thày Tùng làm một bạn
trai ra mặt lạnh qua lấy về, vui thật. Năm 12, lớp B2 gặp mấy Thày quá giỏi quá
đã. Như Thày Hiển từ Vũng Tàu về dạy toán toàn dịch từ sách toán của Pháp, vào
Sài Gòn thi Sư phạm đệ nhị cấp ngành toán trúng tủ 1 bài Thày đã cho lớp làm.
Thày Lực, anh của CM, dạy lý hóa quá hay, điểm thi Lý Hóa tú tài 2 năm đó tôi may
mắn được 19, 75 nhất nước, sau này khi dạy đại học tôi vẫn theo cách diễn đạt
trình bày của Thày. Rồi Thày Tùng dạy triết, sách Vĩnh Để học thuộc làu, đứa
nào thi cũng cao điểm. Kết quả thi tú tài 2, thi đại học của lớp 12B2 đã nói
lên công lao của các Thày Cô. Năm 2001, lúc ở Lyon, Thày Tùng có mail nhắn sẽ
qua Pháp du lịch, tôi chờ, hủy chuyến thăm Làng Mai Thầy Nhất Hạnh, nhưng không
gặp được Thày Tùng và Cô Lệ, áy náy cả hơn chục năm nay.
Lớp 12 quá nhiều kỹ niệm, năm đó rớt đi lính là chắc, đứa nào
cũng sợ. Các bạn thường học chung. Như tôi, HNL, HTQ chơi thân một nhóm (NMĐ đã vào
SG học), rồi PĐ lại học với HNL vì gần nhà, NVT lại học với NNH… Riêng Má của
D. cọt gửi xuống ở nhà tôi để cùng học thi
chung, nhớ nhất có một đêm tôi tìm D. ôn bài, tìm hoài không ra sợ gần chết,
sau phát hiện D. trốn dưới gầm bàn ngũ mê vì quá mệt mỏi buồn ngũ, tôi vẫn nhớ
hoài ánh mắt hối lỗi của D. cọt bấy giờ. Năm đó, D. rớt lần 1, phải nhập ngũ,
tôi vẫn nghĩ chưa ra. Mùa hè đỏ lửa năm 1972 cũng nhiều chuyện nhức đầu, đang học
chuẩn bị thi tú tài lại nghe tin đi lính. Mơ mộng tương lai, chuyện tình cảm mới
chớm, tin vui học hành nhằm giảm bớt nhọc nhằn Ba Mẹ, chắc là bay mất. Mấy đứa
bạn trai sinh năm 1953 đều hoang mang, ngồi cà phê nghe Khánh Ly Thái Thanh nhiều
hơn, có đứa nghĩ đường Thủ Đức Đà Lạt, tôi thì được Ba Mẹ chuẩn bị con đường đi
học làm Cha cố tận La Mã (gia đình tôi đạo Phật mới là kỳ lạ). Cả lớp học hành
nhếch nhác, chỉ tập trung các môn chính, bỏ các môn phụ như Sinh ngữ, Sử Địa…,
may nghe thông báo được thi tú tài, học nước rút và vẫn đậu ngon ơ. Lớp 12B2
thi tú tài 2 đậu vượt sức tưởng tượng, chắc nhờ bị hăm dọa đi lính nhiều quá, cả
kết quả thi đại học sau này, đậu hơn nửa lớp, đậu nhiều nhất trường và nhiều nhất
vào Phú Thọ. Hay không bằng hên…
Lại hết ý và buồn ngũ nữa rồi, hy vọng tôi sẽ viết tiếp cho đến
khi nào mất dấu trang hội ngộ PBC hoặc mấy bà bạn nói “bí mật” không được tiết
lộ nữa.
Phạm Sanh P3/B2
No comments:
Post a Comment